Tiếng việt lớp 4 bài Tuổi ngựa là một bài thơ vô cùng đáng yêu về tâm sự của một bạn nhỏ tuổi ngựa. Xuân Quỳnh đã thông qua cuộc trò chuyện của hai mẹ con về tương lai, về ước mơ, và tình yêu thương em bé dành cho mẹ. Câu chuyện về CON NGỰA VÀ CON DÊ. Đôi khi người ta không đủ sáng suốt để nhận ra ai mới thực sự góp phần vào những thành công chung, ai mới xứng đáng được hưởng sự biết ơn. Cuộc sống muôn màu luôn ẩn chứa những bất ngờ thú vị. Có những thứ diễn ra thật đơn Câu chuyện về con ngựa gỗ biết bay. 1. Hoàng tử và công chúa Ngày xưa, ở nước Ấn Độ có một chàng trai rất thông minh, chàng đã làm ra một con ngựa gỗ biết bay. Chàng đem chú ngựa đó tặng cho quốc vương nước Ba Tư, yêu cầu quốc vương thưởng cho chàng một nghìn đồng Câu chuyện về hai con vật đồng hành lừa và ngựa cho chúng ta một bài học sâu sắc về mối liên hệ lẫn nhau giữa con người. Nếu bạn chỉ lo chuyện của mình mà bỏ mặc người khác, cho rằng không liên quan đến mình, bạn sẽ sớm phải hối hận như chú ngựa trong câu Truyện [Nguyên Châu Luật] Câu chuyện cổ tích về Hoàng Tử và chàng chăn ngựa {Hoàn} - [Nguyên Châu Luật] Câu chuyện cổ tích về Hoàng Tử và chàng chăn ngựa {Hoàn} trên điện thoại. Truyện cập nhật nhanh nhất Trương Gia Nguyên là Thứ Hoàng Tử của Quốc Vương cùng Hoàng Hậu. Chuyện kể rằng có một thương gia giàu có trong chuyến đi buôn anh dẫn theo 2 con vật: một lừa, một ngựa để giúp anh vận chuyển đồ. Khi anh mua hàng trên đường về vì hàng quá nhiều và đều chất cả lên lưng con lừa và 1 ít còn lại lên lưng con ngựa. KcWGy. Có chú Lừa đi cùng một con Ngựa trông sang trọng bảnh bao lắm. Trên lưng ngựa chỉ có bộ yên thồ hàng, còn trên lưng Lừa lại chồng chất hàng hoá nặng đến mức nó không chịu nổi. Lừa cầu xin Ngựa chia sẻ giúp nó một chút gánh nặng nếu không nó sẽ chết gục trước khi tới được thành phố. Nói nói - Cầu xin anh giúp tôi với một nửa gánh nặng này, đối với anh cũng chỉ như trò đùa thôi. Ngựa ta nghe xong từ chối thẳng thừng, thậm chí còn phì một tràng hơi vào mặt anh bạn đồng hành. Lừa không chịu thêm được gánh nặng trên vai, nó đã gục ngã. Sau đó, con ngựa đã phải chở toàn bộ số hàng, và còn thêm cả bộ da lừa nữa... Bài học rút ra Bạn bè phải thương yêu, giúp đỡ nhau lúc khó khăn. Giúp bạn nhiều khi chính là giúp mình, bỏ mặc bạn chính là làm hại mình... - Lép Tôn-xtôi Một con Ngựa trắng rất đẹp, nó được người chủ giàu có cho ăn uống đầy đủ, suốt ngày chẳng làm gì. Con Ngựa trắng thấy con Ngựa đen làm việc vất vả bèn bảo – Sao anh không bỏ đi chọn lấy người chủ khác cho đỡ vất vả hơn, nếu là tôi thì tôi đã bỏ đi lâu rồi, tội gì ở lại cho khổ thân cơ chứ. Con Ngựa đen nói – Tính tôi ưa lao động từ bé cho nên nhàn rỗi tôi không chịu được, vả lại ông chủ coi tôi như người bạn, có việc vui buồn gì ông chủ cũng tâm sự cùng tôi vì thế tôi không nỡ lòng nào bỏ ông ấy. Thế rồi vì người chủ giàu có do ham chơi chẳng chịu lao động cho nên của cải cũng hết, túng tiền ông ta bán con Ngựa trắng cho một người nông dân. Người nông dân bắt con Ngựa trắng kia phải làm việc, ban đầu nó nhất quyết không chịu làm nhưng bị đánh nhiều nên rồi cũng phải làm việc. Còn con Ngựa đen nhờ có người chủ chịu khó cho nên dần dần ông ta trở nên giàu có, nghĩ lại công lao của con Ngựa đã trung thành với mình ông ta cho nó một cuộc sống sung túc và không phải làm việc nữa. Nguồn Sưu tầm - Con ngựa lười lúc nào cũng thong dong nhởn nhơ, vừa đi trên đường vừa gặm cỏ nên đã không ít lần làm rơi mất hàng hóa của người chủ. Người chủ hàng rất bực bội... Ở nhà người chủ hàng nọ có nuôi 2 con ngựa, mỗi con kéo một xe hàng. Trong đó có 1 con ngựa đi rất nhanh, con ngựa còn lại thì lười biếng và ham chơi. Con ngựa lười lúc nào cũng thong dong nhởn nhơ, vừa đi trên đường vừa gặm cỏ nên đã không ít lần làm rơi mất hàng hóa của người chủ. Người chủ hàng rất bực bội. Thấy đường về còn xa mà trời đã tối, ông đã chuyển toàn bộ hàng trên xe con ngựa lười sang con ngựa chăm chỉ. Con ngựa lười thấy vậy liền đắc chí "Thấy chưa đồ ngựa chạy nhanh, càng nỗ lực thì càng bị đày đọa thôi!". Đi trên đường, ông chủ cửa hàng nghĩ ngợi và thấy rằng, chỉ cần có một con ngựa chăm chỉ là đủ để kéo xe rồi, nuôi thêm một con ngựa lười thì thật là lãng phí. Ông ta mẩm bụng sẽ cho con ngựa lười kéo hàng thêm một lần nữa, nếu vẫn "chứng nào tật đó" thì sẽ bán đi hoặc xẻ lấy thịt. Nhưng không cần chờ đến khi đó, trên đường kéo xe về nhà, họ đã gặp một toán cướp đuổi theo. Con ngựa chăm chỉ có người nài ngựa ở trên hướng dẫn và rất khỏe nên đã thoát kịp. Cuối cùng, con ngựa lười do không quen chạy nhanh đã bị đám cướp này bắt được và đem về làm thịt. Câu chuyện về con ngựa lười đã cho chúng ta thấy được bài học đáng suy ngẫm về cuộc sống trong một tập thể nói chung và môi trường công sở nói riêng. Trong một tổ chức, nếu bạn mãi lười biếng và không chịu trau dồi bản thân, khiến cho người khác thấy rằng sự tồn tại của bạn là không cần thiết - "có cũng được mà không có cũng chẳng sao", thì khả năng bạn bị đào thải là rất lớn. Ngược lại, những nhân viên nỗ lực và chăm chỉ sẽ nhận về những thành quả xứng đáng. 3 kiểu người dễ bị đào thải nơi công sở Người không chịu trau dồi bản thân Thời nay, tốc độ cập nhật thông tin càng ngày càng nhanh, tất cả chúng ta đang thực sự bước vào thời đại bùng nổ tri thức. Để không bị lùi lại phía sau, bất kì ai cũng phải không ngừng học tập, cập nhật tri thức, nếu chỉ dựa vào những kiến thức có được trên ghế nhà trường để đối phó với cả một đời đi làm thì điều đó là không thể. Người chỉ có kỹ năng duy nhất Mức độ cạnh tranh ở nơi công sở ngày càng thêm khốc liệt. Một người chỉ biết làm một mảng việc duy nhất, nếu chuyển sang mảng việc khác lại không thể thích nghi thì sẽ không thể tồn tại được lâu trong một tập thể. Để nâng cao giá trị bản thân ở nơi làm việc, cách duy nhất là bạn phải biết nhiều hơn một kỹ năng. Trong xã hội hiện đại, kiểu người “đa năng” sẽ được săn đón rất nhiều, đây cũng là chuyện tất yếu trong thời kỳ hội nhập. Kiểu nhân viên có thái độ làm việc tiêu cực Thái độ làm việc của một người có thể ảnh hưởng đến một hoặc nhiều người khác trong cùng một tập thể. Trong một nhóm nhỏ, chỉ cần một nhân viên có thái độ làm việc tiêu cực, thường xuyên phàn nàn về công việc cũng có thể gây ảnh hưởng đến những người khác trong cùng nhóm. Đây chính là kiểu nhân sự mà các nhà quản lý muốn đặt hàng đầu trong danh sách sa thải. Ngọc Minh Tổng hợp Ảnh Sưu tầm Địch Lệ Nhiệt Ba - Dương Dương tái xuất với bộ phim lãng mạn khiến fan phấn khích Con ngựa lười biếng là truyện ngụ ngôn ý nghĩa, cho thấy những người cần cù nỗ lực sẽ được đền đáp thích đáng, kẻ lười biếng ích kỷ kết cục chỉ gặp tai họa. Có một người nuôi hai con ngựa. Một hôm, người chủ ngựa đặt những đồ vật buôn bán lên hai chiếc xe ngựa, mỗi một con ngựa kéo một xe. Trên đường, một con ngựa tụt dần lại phía sau. Ông chủ liền lấy tất cả đồ ở xe ngựa phía sau chất lên xe ngựa trước. Con ngựa phía sau thấy đồ trên xe của mình được khuân đi hết, nó mau chóng chạy lên phía trước và cười nhạo con ngựa kia – Ha ha! Anh có chịu nổi không! Anh phải chịu khổ rồi! Anh càng chịu khổ thì ông chủ sẽ càng hành hạ anh. Chú ngựa phía trước không nói lời nào, tiếp tục cố gắng đi về phía trước. Con ngựa lười biếng thấy thế lại càng đắc ý, không ngừng trêu chọc chú ngựa cần cù kia, nhưng chú ngựa đó vẫn không phản ứng gì. Có người nói với ông chủ rằng “Ngài chỉ cần nuôi một con ngựa thôi, nuôi hai con như thế chẳng phải là lãng phí sao? Chẳng bằng giữ lại một con, đem con ngựa lười nhác kia bán đi, như thế ngài vừa có tiền, lại còn tiết kiệm được lương thực”. Ông chủ nghe thế, cảm thấy ý kiến đó không sai, liền làm theo. Con ngựa lười biếng vừa nghe thấy chuyện không hay, vội vàng nghĩ cách bỏ chạy, nhưng nó chưa kịp chạy thì ông chủ lập tức túm lấy dây cương và dắt nó đến bán cho lò mổ. Câu chuyện Con ngựa lười biếng – Truyện ngụ ngôn cho bé – – Câu chuyện Con ngựa lười biếng Ý nghĩa câu chuyện ngụ ngôn Con ngựa lười biếng Con ngựa lười tự cho rằng mình thông minh, luôn nghĩ cách chiếm đoạt lợi ích từ người khác. Kết quả nó lại bị tổn thất, thậm chí còn không giữ nổi tính mạng. Người cần cù nỗ lực sẽ được đền đáp một cách thích đáng, còn những kẻ lười biếng ích kỷ kết cục cuối cùng sẽ chỉ gặp phải tai họa. Những câu chuyện ngụ ngôn ý nghĩa cho bé Truyện ngụ ngôn là loại truyện dân gian mượn chuyện sự vật để ngụ ý nói về loài người, thường nêu lên một nhận xét về thực tế xã hội hay đề ra một quan niệm về cuộc đời. Ngoài câu chuyện ngụ ngôn Con ngựa lười biếng kể trên, đã sưu tầm và chọn lọc ra những câu chuyện ngụ ngôn hay nhất, mang tính giáo dục sâu sắc không chỉ dành riêng cho các bạn nhỏ, mà còn là những bài học vô cùng ý nghĩa đối với tất cả chúng ta. Con ngựa mù là truyện cổ tích Nga, công kích những kẻ không biết giữ lời hứa, chỉ vì lợi ích của bản thân mà sẵn sàng quên đi những ơn nghĩa mình đã nhận. 1. Chú ngựa Truy phong Ngày xưa lâu lắm rồi, trên đất nước Nga có một thành phố buôn bán sầm uất ở gần cửa biển. Ở thành phố ấy có một thương nhân rất giàu có. Thuyền ông ta chở hàng đi khắp bốn biển năm châu nên ông ta thu được nhiều bạc vàng, mua sắm được nhiều vật quý. Nhưng quý nhất là con ngựa, một con ngựa tuyệt vời, chạy nhanh như gió, ông ta đặt tên nó là Truy phong. Trừ ông ta, chẳng ai dám cưới và ông ta cũng chỉ thích cưỡi con ngựa ấy mà thôi! 2. Con Truy phong cứu chủ Một hôm, ông ta cưỡi con Truy phong đi đâu về, phải qua một cánh rừng. Trời đã tối. Cánh rừng âm u, xung quanh vắng lặng, chỉ nghe tiếng gió rì rào trên ngọn cây. Đường còn xa, con ngựa đã thấm mệt, ông ta cho nó đi nước kiệu. Bỗng, sau gã, mặt hung dữ, từ trong bóng cây nhảy ra, giật lấy dây cương con Truy phong. Không phải con ngựa quý ấy, có lẽ ông ta không bao giờ còn nhìn thấy thành phố quê hương của mình nữa! Con Truy phong lồng lên, đưa ngực ẩy hai tên cướp ngã dụi, giẫm lên thằng thứ ba, rồi phi nước đại, bụng sát đất, vút đi như cơn lốc. Những tên còn lại nhảy lên ngựa đuổi theo. Nhưng đuổi sao kịp con Truy phong! Nửa giờ sau, nó đã về đến thành phố. Thương nhân thoát nạn, mừng rỡ, nhảy xuống vuốt ve con ngựa quý, bấy giờ đã mệt lả, bọt mép chảy ròng ròng. Thấy mà thương, ông ta thề sẽ nuôi dưỡng nó đến già, không bán cho ai bằng bất cứ giá nào! 3. Con ngựa mù bị bạc đãi Sau chuyến đó, con Truy phong ốm, quỵ dần, chân yếu hẳn, hai con mắt trắng dã. Nó mù rồi! Chủ nó buồn. Nhưng ông ta vẫn nhớ lời thề. Có điều nhớ lời thề là một chuyện, mà thực hiện lời thề lại là chuyện khác! Được sáu tháng, ông ta mua một con ngựa mới, tuy không bằng con Truy phong, nhưng cũng là ngựa tốt. Một cái chuồng mà nhốt hai con ngựa thì không ổn, ông ta đành phải cột con Truy phong ra ngoài, dành chỗ cho con ngựa mới. Sáu tháng nữa, ông ta nhận thấy con ngựa mù không còn được việc gì, mà cũng mỗi ngày ăn hai đấu thóc như con kia thì không công bằng. Chỉ nên cho mỗi ngày một đấu, dành phần cho con kia ăn lấy sức. Càng nghĩa, ông ta càng thấy mình phải. Cuối cùng, ông ta quên hẳn những lời mình thề thốt. Mỗi ngày một đấu thóc, vẫn còn tốn, chi bằng thả nó ra, nó đi đâu thì đi, mình không tự tay giết nó là được rồi! Con Truy phong không còn biết đi đâu, cũng chẳng thấy đường mà đi. Thả ra, nó đứng một hồi trước cổng, đầu gục xuống, tai vẫy vẫy xua muỗi. Trời tối. Tuyết xuống. Con vật tội nghiệp, bụng đói, phải mò đi kiếm cái ăn. Nó bước từng bước một, thỉnh thoảng ngửng đầu lên đánh hơi xem có nắm cỏ, nắm rơm nào chăng, đâm vào bụi rậm không biết bao nhiêu lần! Thuở ấy, nhiều thành phố của Nga không phải do một vị hoàng tử nào cai quản, mà người dân tự cai quản lấy, tự quyết định những việc hệ trọng. Cho nên giữa quảng trường có treo một quả chuông trên cái chòi tranh. Ai có điều oan khuất thì đến đó kéo chuông, người dân sẽ tụ tập lại mà xử. Con ngựa mù ấy vô tình đến đây, vấp phải chòi tranh, định rút một nắm tranh ăn đỡ đói. Không ngờ, ngậm phải sợi dây chuông, nó giật giật. Tiếng chuông vang lên. 4. Người dân đòi công lý cho con ngựa mù Nghe tiếng chuông đổ hồi, mọi người kéo nhau ra. Người dân chẳng ai lạ gì con Truy phong, họ còn biết chuyện nó cứu chủ như thế nào, những lời chủ thề thốt với nó ra sao. Bây giờ, họ rất đỗi ngạc nhiên thấy nó giữa quảng trường, mắt mù, bụng lép kẹp, mình đầy tuyết, đang run lẩy bẩy. Mọi người hiểu ngay, liền cho đòi chủ nó ra trước tòa. Ông ta viện hết cớ này có nọ nhưng người dân không tha thứ cho một con người bội bạc như thế, bắt ông ta phải tôn trọng lời thề, nuôi dưỡng con Truy phong cho đến ngày nó chết. Quyết định được khắc vào tấm đá đặt trước quảng trường, ông ta không trốn tránh được nữa. Câu chuyện Con ngựa mù – Truyện cổ tích Nga Nguồn Truyện đọc cấp I, tập 1, trang 39, NXB Giáo dục – 1987 – – Chú giải trong truyện [1] Sầm uất đông đúc, nhộn nhịp. [2] Thương nhân người buôn bán, lái buôn. [3] Truy phong đuổi kịp gió nghĩa đen, ý nói giống ngựa chạy nhanh. [4] Đi nước kiệu nói ngựa chạy thong thả, tốc độ trung bình. [5] Phi nước đại nói ngựa chạy như bay. [6] Quảng trường bãi rộng và bằng phẳng để hội họp, diễu binh. [7] Oan khuất điều oan ức phải chịu một cách vô lí. Thử thách trong truyện Con ngựa mù Lão thương nhân mua được con ngựa quý như thế nào? Ông ta gặp tai nạn gì? Con ngựa cứu chủ ra sao? Khi con ngựa bị mù, người chủ đối xử với nó như thế nào? Người dân đã buộc ông ta phải làm gì đối với con ngựa?

câu chuyện con ngựa