Rồi hắn nhét cái chai bia vô lồn cô. Vợ hắn quen rồi, nằm chờ sự hành hạ. Hắn ngồi ngay đó vừa uống bia vừa di dộng cái chai bia cho nó chạy vô chạy ra lồn con vợ. Hắn cứ làm đều đều như thế cho tới khi con vợ phải nhăn mặt nhăn mày, vặn vẹo như con rắn, chân tay Long trụ của hắn lại ra sức cắm chặt vào lỗ huyệt của cô. Tổ cha hắn ta, đúng là bạo dâm rồi còn gì. Hắn hành hạ cô suốt đêm rồi, chẳng lẻ hắn không cảm thấy mệt sao? Bây giờ nhân lúc cô ngủ lại tiếp tục đè lấy cô mà hành sự.-Làm nàng tỉnh giấc à? Tử Lạc khẽ cười, ánh mắt sắc lạnh nhìn lấy nữ nhân bên dưới. #chuyentinhcolaidobenha #guitar #cover #nghinghi #ctcldbhSáng tác: Hoàng Thi Thơ-----/-----*** Thông tin liên hệ: nguyenngh 1444 chữ. 903 lượt xem. Chương 10: Bị hành hạ đến ngất đi ở trên giường. Cô gái ngồi bên cạnh Lục Viễn Thần vươn ra đôi tay dài, nhẹ nhàng đấm bóp bả vai cho hắn, nghe thấy hắn bảo Chu Tịch Ly quỳ xuống, lại còn không cho quỳ trên thảm lông, trong ánh mắt của cô ta khi nhìn Chu Tịch Ly thấp thoáng ý cười cợt nhả. Sword Snow Stride. (2021) Status: 38/38 Thuyết Minh. Diễn viên: Cao Vỹ Quang, Dương Hạo Vũ, Hồ Quân, Lý Canh Hy, Lý Thuấn, Trương Nhược Quân, Trương Thiên Ái, Vinh Tử Sam, Thể loại: Phim Cổ Trang, Phim Võ Thuật. ISlnF. Truyện nam chính cưới nữ chính để trả thù là một mô típ khá quen thuộc trong ngôn tình. Để giúp bạn nhanh chóng tìm được tác phẩm hay nhất trong thể loại này, mình đã liệt kê list 05 truyện được cộng đồng đánh giá khá cao, truyện thấp nhất cũng đạt đến 7,5/10 điểm. Truyện nam chính cưới nữ chính để trả thù 1. Dụ Tình – Lời mời của Boss thần bí Dạ tiệc, nàng – một luật sư trẻ, chủ động dùng nhan sắc dụ hoặc một gã thiếu niên, thu thập thành công chứng cứ có lợi giúp thân chủ giành được chiến thắng tại toà. Truyện nam chính cưới nữ chính để trả thù Bốn năm sau… Nàng đã trở thành một luật sư danh tiếng, cùng người bạn trai luật sư tạo nên một cặp đôi vàng khiến bao người phải ao ước. Gần đến ngày kết hôn, nàng nhận lời trở thành cố vấn pháp luật cho một tập đoàn nổi tiếng thế giới. Thương giới mạo hiểm, những sóng gió nơi kinh doanh sòng bạc đều được nàng khéo léo hoá giải, cuối cùng gặp được ông chủ giấu mặt đằng sau bức màn bí mật. Dưới ánh đèn mờ ảo, người đàn ông dáng vẻ tao nhã, ngang tàng như chim ưng, toát lên sự cao quý của huyết thống cùng vẻ sắc sảo khó giấu, từng cử chỉ của hắn đều khiến nàng cảm nhận sâu sắc sức mạnh của quyền lực. “Lạc luật sư quả nhiên danh bất hư truyền, tiếp theo xin mời cô tìm kiếm một chứng cứ khác.” Khoé môi hắn nhếch lên một nụ cười mang hàm ý vô cùng sâu xa, từng chữ thốt ra, “Một chứng cứ…chứng minh…cô thật hèn hạ!” Nụ cười trên môi nàng bỗng chốc cứng đờ… Người đàn ông này, rốt cuộc là ai? 2. Cạm bẫy hôn nhân – Sự trả thù của giám đốc Hôn nhân? Ai bảo chỉ có tình yêu mới có thể tiến tới? Hôn nhân, có khi cũng chỉ là một trò chơi tình ái, có vạch xuất phát, nhưng lại không có điểm dừng. Khoảng cách này, tựa như xa vời, lại tựa như gần gũi, nhưng vẫn là khoảng cách vô hình bủa vây. Anh cưới cô, không phải xuất phát từ tình yêu, mà đó là đỉnh điểm của sự chán ghét. Đêm tân hôn, cô có một đêm mê loạn tràn đầy mùi vị hoan ái của tình dục, thế nhưng người cùng cô lăn lộn không phải là anh. Anh cho người làm nhục cô, tự tay anh đẩy cô vào hố sâu tuyệt vọng. Cô yêu anh, nhưng tình yêu này lại không được anh đón nhận. Anh dùng sự khinh thường tàn nhẫn nhất để bóp nát trái tim cô, hủy hoại cuộc đời cô trong sự căm hận sâu sắc. 05 đề cử ngôn tình nữ chính chạy trốn nam chính đặc sắc Nếu như không yêu cô, tại sao còn muốn cưới cô? Bên ngoài, hai người nồng nàn hạnh phúc, nhưng bên trong ngôi nhà đầy ám ảnh kia, có ai hiểu sự nhục nhã của cô? Đau lòng… Anh tổn thương sâu sắc tâm hồn cô, đến khi nhận ra, hóa ra trái tim anh cũng đang đau lòng. Ngày xảy ra tai nạn kinh hoàng đó cướp cô rời xa khỏi cuộc đời anh, anh đã tuyệt vọng đến nhường nào. Năm năm sau, cô quay lại, anh nhất định sẽ không buông tay cô ra nữa! Không bao giờ! 3. Yêu hận triền miên Truyện Yêu Hận Triền Miên của Thịnh Hạ Thái Vi kể về câu chuyện tình yêu bắt đầu từ thù hận. anh cô vì đắc tội với giang hồ nên cô phải hi sinh để cứu lấy anh mình. Với vẻ bề ngoài xinh đẹp, hắn đã đồng ý để cô thay thế anh mình. Hắn hành hạ, bỡn cợt trên thân thể cô, nhưng cô không thể làm gì vì cô nghĩ đến người anh trai yêu quý của mình. 03 tiểu thuyết h+ của nữ hoàng ngôn tình Diệp Lạc Vô Tâm Nhưng càng về sau cô càng không thể chịu đựng được, cô quyết định ra tay hạ sát hắn, tưởng chừng đã kết thúc nhưng nào ngờ cô lại gặp hắn thêm một lần nữa? 4. Chấp niệm So với ngược thân, thì ngược tâm mới là thứ khiến con người ta vừa đau lòng vừa phẫn nộ nhất. Chấp niệm, ngay từ cái tên truyện đã thấy được sự cố chấp bao phủ toàn bộ câu chuyện. Chấp Niệm là câu chuyện kể về Tống Hoài Thừa và Cố Niệm, hai người yêu nhau từ thời đại học rồi cùng nhau đi đến hôn nhân. Nhưng hôn nhân này đã bị vỡ vụn khi Cố Niệm phát hiện ra Tống Hoài Thừa luôn cho cô uống thuốc tránh thai để không mang thai được không chỉ thế, nữ phụ Chu Hảo Hảo, người phụ nữ rất yêu Tống Hoài Thừa trở về đã khiến hôn nhân này càng thêm mong manh, và nó đã được đẩy lên cao trào khi Tống Hoài Thừa đẩy cha Cố Niệm vào tù. 07 truyện nam chính độc chiếm nữ chính, khát khao giam cầm Văn án Ngày cô quyết định sẽ ly hôn mới phát hiện ra rằng tất cả đều không khó như cô vẫn nghĩ. Chẳng qua lúc đó, cô còn ngốc nghếch hỏi anh “Đã nhiều năm như vậy, sao anh vẫn không thích em?” 5. Hào môn kinh mộng 1 99 ngày làm cô dâu Hợp đồng hôn nhân kết thúc khi tròn 99 ngày, nghe có vẻ kỳ lạ nhưng đó là câu chuyện của một cô gái. Vạy hạnh phúc hay khổ đau sẽ đến với cô đây. Đêm tân hôn, chồng cô uống rượu say bí tỉ. Sau đó anh lại bận rộn với công việc của mình. Ba tháng sau khi cưới, cô mới trở thành người đàn bà của anh. Cứ tưởng mọi chuyện sẽ trở nên tốt đẹp nhưng nào ngờ ba cô bất ngờ nhảy lầu, cô phải đeo đôi bông ngọc trai đen. Vào buổi tiệc mừng công của mình, trông thấy người đàn ông ngồi trên hàng ghế nhà đầu tư, cô đột nhiên hoang mang hoảng sợ… Người đó vươn tay tháo đôi bông ngọc trai đen của cô, cô muốn lấy lại, nhưng người đó thu tay về, nở nụ cười với cô, “Muốn lấy? Đêm nay đến phòng làm việc của tôi mà lấy.” Cô ngỡ ngàng lùi từng bước về sau. Đôi mắt người đó vẫn sâu thẳm như ngày xưa, “Còn chín ngày nữa mới hết nghĩa vụ làm vợ của cô.” Đối vối cô 99 ngày đó dài đăng đẳng vậy trong những ngày đó cô phải làm gì để qua ngày? Tất cả sẽ có trong truyện Hào Môn Kinh Mộng của tác giả Ân Tầm. List truyện ngôn tình ngược h, h+ nặng ngược tâm ngược thân Nếu đã đọc qua một trong các truyện nam chính cưới nữ chính để trả thù trên đây, hãy để lại đánh giá ở mục bình luận bên dưới. Bạn cũng có thể đề xuất thêm tên truyện đã đọc giúp mọi người có thêm sự lựa chọn phong phú nhé. Miêu Linh ôm ấp Nguyên Khải Thần, nhưng hắn lại đẩy ả ra. Sắc mặt hắn trầm xuống, mi tâm nhíu lại. Nguyên Khải Thần đang phẫn nộ. Cũng chẳng ai biết hắn phẫn nộ vì chuyện gì. Ngay cả chính bản thân hắn cũng chẳng biết vì sao mình lại tức giận như vậy? Chỉ là một khắc đó, khi nhìn thấy Diệp Tư Hạ toàn thân bất động, giống như đã chết nằm đó. Nguyên Khải Thần cảm thấy máu toàn thân như đông lại, một cỗ nghẹn khí dâng lên, trong phút chốc hắn chỉ biết đứng lặng ra đó mà nhìn. Vui sao? Cao hứng không? Người con gái hắn hận nhất trên đời đã chết, Nguyên Khải Thần hắn nên cao hứng mới đúng, chẳng phải sao? Vậy thì tại sao bây giờ lòng hắn lại khó chịu thế này? Hắn nắm chặt bàn tay, bước nhanh đến chỗ Diệp Tư Hạ, tàn nhẫn đá vào người cô một cái. “Con câm này! Em mau tỉnh dậy cho tôi! Đừng giả vờ nữa, tôi biết em đang muốn cầu xin sự thương hại của tôi!” “Dẹp cái sự giả dối đó của em đi! Mau đứng lên cho tôi! Đừng giả vờ đáng thương nữa. Diệp Tư Hạ, tôi chẳng bao giờ tin em chết thật!” “Tôi vẫn còn chưa trả thù em đủ! Em chết rồi thì tôi biết hành hạ ai?” Hắn ôm cả người cô lên, tay Nguyên Khải Thần đụng vào tuyết, chạm vào làn da tái nhợt lạnh băng của cô. Hắn khẽ run, chẳng biết rằng run vì lạnh hay run vì… “Tỉnh dậy! Tư Hạ, tỉnh dậy!” “Chát!” Nguyên Khải Thần vẫn nghĩ rằng cô giả vờ, hắn tát một cú đau điếng vào mặt cô “Con mẹ nó em tỉnh dậy! Tôi ra lệnh cho em tỉnh dậy! Ai cho phép em chết, hả? Mạng em là của tôi, tôi chưa cho phép thì em không được chết!” Mặc cho hắn tàn nhẫn chửi bới như thế nào đi chăng nữa, Diệp Tư Hạ vẫn không đáp lại hắn. Cô từng cầu xin hắn buông tha cho cô, nhưng hắn vẫn không chịu tha thứ. Ngược lại bây giờ chính cô không cần sự tha thứ đó nữa… rời bỏ hắn rồi… Nguyên Khải Thần lạnh người, hắn tuôn những lời độc ác nhất để chửi mắng Diệp Tư Hạ. Nếu là bình thường thì cô đã sớm co người lại cầu xin hắn tha thứ, khóc lóc đáng thương. Những lúc như vậy hắn sẽ nổi lên thú tính, đè cô xuống điên cuồng làm, hai người thâu hoan đến tận mấy ngày mấy đêm. Sức lực mãnh liệt của hắn làm cô đến ngất đi, đến mức sinh bệnh phát sốt. Vì để trả thù, hắn sẽ không cho y sư đến chữa trị cho cô. Nguyên Khải Thần nghĩ rằng một ngày nào đó mình trả thù đã rồi thì sẽ buông tha cho Diệp Tư Hạ. Hoặc đến khi Diệp Mộc Linh về rồi, hắn sẽ giết Diệp Tư Hạ trước mặt Diệp Mộc Linh. Hắn luôn muốn nhìn thấy bộ dạng thống khổ của cô, muốn hành hạ cô đến chết. Vậy mà bây giờ đây, người đã thật sự bị hắn hành đến chết rồi. Không còn hơi thở nữa, nằm bất động, chỉ còn lại là một cái xác không hồn. Hắn nên vui mới phải, tại sao lồng ngực lại đau đớn khó chịu đến vậy? Trong đầu hắn không ngừng hiện lên cảnh tượng Diệp Tư Hạ lắc đầu, thanh minh nói rằng bản thân không phải là người lấy cắp bông tai của Miêu Linh. Hắn biết cô nói thật, nhưng như vậy thì sao chứ? Hắn hận cô mà, muốn hành hạ cô, vì thế nên Nguyên Khải Thần đã làm lơ lời thỉnh cầu trong thầm lặng đó của Diệp Tư Hạ. Nguyên Khải Thần chạm vào da cô, lạnh ngắt, tái nhợt. Hắn cởi áo choàng của bản thân ra quấn vào người Diệp Tư Hạ, ôm chặt cô vào lòng. “Tỉnh lại đi, tôi ra lệnh cho em nói chuyện với tôi! Nếu em tỉnh lại tôi sẽ buông tha em, sẽ để em đi có được không?” Đây có lẽ là lời dịu dàng nhất mà Nguyên Khải Thần từng nói với Diệp Tư Hạ. Nhưng đáng tiếc, giờ có giả vờ thâm tình thì có ích gì cơ chứ? Người cũng đã chết rồi, ai mà nghe nữa đây? Thông tin truyệnYêu Hận Triền MiênTác giảNguồn giá từ 138 lượtTruyện Yêu Hận Triền Miên của Thịnh Hạ Thái Vi kể về câu chuyện tình yêu bắt đầu từ thù hận. anh cô vì đắc tội với giang hồ nên cô phải hi sinh để cứu lấy anh vẻ bề ngoài xinh đẹp, hắn đã đồng ý để cô thay thế anh mình. Hắn hành hạ, bỡn cợt trên thân thể cô, nhưng cô không thể làm gì vì cô nghĩ đến người anh trai yêu quý của càng về sau cô càng không thể chịu đựng được, cô quyết định ra tay hạ sát hắn, tưởng chừng đã kết thúc nhưng nào ngờ cô lại gặp hắn thêm một lần nữa? Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Sai lầm không nên phạm Chương 3 Nên bù đắp như thế nào? Chương 4 Người đàn ông ác ma Chương 5 Sỉ nhục Chương 6 Sinh ly tử biệt Chương 7 Lần đầu tiên khó khăn Chương 8 Lần đầu tiên khó khăn 2 Chương 9 Chương 10 Thế giới của anh Chương 11 Chờ đợi Chương 12 Thoả mãn tôi, tôi đồng ý với cô Chương 13 Thoả mãn tôi, tôi đồng ý với cô 2 Chương 14 Thoả mãn tôi, tôi đồng ý với cô 3 Chương 15 Đường về nhà khá dài Chương 16 Một lần cuối Chương 17 Chủ nhân Lương gia Chương 18 Cha con Chương 19 Trừng phạt Chương 20 Hóng gió Chương 21 Một cái nhấc tay Chương 22 Bạn bè? Chương 23 Giấc ngủ an lành Chương 24 Người phụ nữ không liên quan đến năm tháng Chương 25 Giao phó Chương 26 Thì ra là như vậy Chương 27 Phần thưởng,cho cô thế nào? Chương 28 Năm tháng đi qua, cảnh người còn mất Chương 29 Sống khó khăn, chết cũng khó khăn Chương 30 Tự do ở nơi nào? Chương 31 Nhà 1 Chương 32 Nhà 2 Chương 33 Tâm tư của A Cánh Chương 34 Một loại trừng phạt khác sao? Chương 35 Thay đổi Chương 36 Thế đặc quyền như thế này sao? Chương 37 Có thể không đi sao? Chương 38 Đi dạo công ty bách hoá Chương 39 Công chúa trong mộng Chương 40 Em gái Chương 41 Ai tới cứu cô? Chương 42 Chương 43 Trái tim đau xót Chương 44 Không thể làm được Chương 45 Mục tiêu Chương 46 Chương 47 Đưa cô ta đến đây Chương 48 Đêm mê loạn Chương 49 Cùng đi ra ngoài Chương 50 Địa ngục trần gianTừ sau hôm đó, mọi việc trong nhà hắn đều giao cho cô làm. Ban ngày, cô không khác gì người làm thậm chí còn không bằng, ban đêm cô là dụng cụ cho anh phát tiết. Hắn đánh đập, hành hạ cô cũng không quên lời xỉ vã. Khi hắn tức giận việc gì cô luôn là đối tượng để anh trúc giận. Ngay cả người hầu trong nhà cũng ghen ghét và thay nhau hành hạ cô, chỉ có những người làm lâu năm mới thương cho cảnh tình của cô. Ngay cả phòng mà không được ở phải ở ở nhà làm chuyện trọng đại với cô, hắn không cho cô uống thuốc ngừa thai vì hắn muốn cô mang con của hân. Chắc sẽ có người nghĩ hắn làm chuyện này là muốn cô có con của hắn, mãi mãi không rời xa hắn nhưng không, hắn muốn cô sinh con nhưng sẽ hành hạ đứa con đó trước mặt cô để cô thật đau rằng bị hành hạ cả tinh thần lẫn thân xác nhưng cô vẫn không một lời oán than, trách mắng mà vẫn cố chịu đựng, chăm sóc hắn. Cô bị hắn hành hạ tới gần sáng, thân mình mệt mỏi, chỉ được ngủ vài ba tiếng nhưng vẫn dạy thật sớm để nấu đồ ăn tuy hắn không thèm liếc nhìn một cái. Đôi lúc cô trách sao mình quá ngốc là u mê, say đắm mà yêu hắn mặc dù hắn đối xử với cô như hôm, hắn vác cái thân say mèn về nhà. Cô đỡ hắn lên phòng định làm chén canh giải rượu cho hắn thì bị một bàn tay kéo xuống chiếc giường, cô hoản hốt đẩy ra thì càng bị ôm thật chặt." Đừng đi, ở lại bên anh "Cô tưởng anh đã chấp nhận cô nhưng không....." Lam Nhi... đừng đi...đừng đi "Nghe hắn nói xong, lòng cô như thắt lại, thì ra hắn chưa từng tha thứ cho cô mà là tưởng cô là người hắn yêu nhất Đường Lam Nhi. Đêm đó tựa như một giấc mơ không thể thành hiện thực đối với cô, anh dịu dàng, nâng niu nhưng việc làm đó chỉ khiến cô thêm đau khổ vì người ấy không phải là cô, không phải là người mà anh dịu dàng....Sáng hôm sau, hắn thức dậy thì thấy một thân hình bé nhỏ đang nằm cạnh bên anh, như thường lệ cô dạy từ sớm, vừa mở mắt đã thấy đôi mắt phượng của anh nheo lại với gương mặt chán ghét." Mới đó mà không chịu nổi tự mình lên giường của tôi rồi à! "Chát........" Cô đúng là loài phụ nữ đê tiện, không biết cô cho mẹ tui uống gì mà còn nói tốt về cô với tôi. Không biết bà ấy mà thấy bộ mặt thật của cô thì như thế nào nhể? "Hắn đánh cô còn khinh bỉ cô. Hắn không biết là đêm qua hắn là người chủ động nhưng cô vẫn không nói gì cứ cắn răng chịu đựng vì cô biết có nói thì hắn cũng không tin cô mà còn chán ghét cô từ nhà tắm bước ra với bộ âu phục lịch lãm.." Hôm nay cô không được ăn cơm mà phải ra ngoài sân quỳ ngoài đó, không có tôi cho phép cô không được bước vào nhà, nếu không, tui có rất nhiều trò vui cho cô đó.... "Rầm....Cánh cửa phòng khép lại để cô gái một mình với sự tủi thân cùng buồn rầu. Cô khóc, khóc một mình cho cuộc đời cô, tại sao chứ...." Em không phải là loại phụ nữ mà anh căm ghét, tại sao chứ.., tại sao anh lại không... yêu em, chẳng lẽ em sai khi em yêu anh!"Cô nghe theo lời anh, sau khi tắm rửa xong thì ra ngoài vườn đứng không ăn uống gì cả. Sau khi làm xong hết công việc ngoài đó thì cô quỳ ở một góc, bầu trời âm u báo hiệu sẽ có một cơn mưa lớn nhưng cô vẫn quỳ đó. Những cô hầu gái trong nhà thì hả hê nhưng những người làm lâu năm thì không hỏi thương xót cho cô gái tách......Những giọt mưa rơi xuống, rồi dần dần là một trận mưa lớn. Không ít cô chú người làm khuyên cô vào nhà nhưng cô không vô chỉ nói " Dạ con không sao đâu, cảm ơn cô chú lo lắng.. Mọi người vào nhà đi kẻo lạnh...! " Đến tối hắn mới về nhà, bước vào nhà nhưng không thấy cô, hắn hỏi người làm thì họ nói cô vẫn còn trong vườn. Tim hắn lé lên tia đau xót nhưng nó nhanh chóng vụt mất, hắn cho rằng đó là hình phạt thích đáng mà cô phải nhận. Bước lên phòng, nhìn qua cửa sổ, hắn thấy đó là một hình bóng nhỏ bé đang nằm dài trên mặt đất. Nhìn thật kĩ thì đó chính là cô, hắn vội vã chạy ra sân bế cô vào nhà nhưng lại ném mạnh cô lên giường và bảo thiếm Miên chăm sóc cho cô. Hắn khó chịu trong lòng nhưng không biết tại sao anh lại có cảm giác đó, cái cảm giác tội lỗi nhưng cố trấn an và biện minh đó là sự thương hại, đúng đó chỉ là sự thương hại cùng khinh bỉ." Thiếm chăm sóc cô ta thật tốt, cháu không muốn thấy cô ta chết dễ dàng như vậy, cô ta phải trả giá!"Mọi người ban đầu còn sửng sốt vì hạnh động của hắn nhưng khi nghe hắn nói thì lại dẹp luôn cái suy nghĩ đó, một vài người cảm thấy sợ hãi và một số cảm thấy vui vui khi nghĩ anh thay đổi và chăm sóc cho cô nhưng họ lại trở về bình thường khi cái câu nói độc địa của anh vang đó cô bị cơn sốt hành hạ, thiếm Miên lau người cho cô thì không khỏi đau xót khi thấy những vết thương chằng chịt trên người cô." Cậu chủ, nếu cậu không bảo vệ phu nhân thì sẽ có ngày cậu phải hối hận! "Vì là người chăm sóc cho hăn từ nhỏ đến lớn nên thiếm ấy dễ dàng thấy được cảm xúc của hắn. "Có phải bây giờ em không biết sợ tôi nữa đúng Không???" "A.." "Mau trả lời!!!" "..." Cứ mỗi một câu nói hắn lại đánh lên người Mẫn Nhi một đòn roi vô cùng mạnh bạo mới chỉ đánh đến ba cái cũng đủ khiến Mẫn Nhi muốn nằm liệt dưới sàn rồi "LỤC MẪN NHI!!!" "....." Cô vẫn giữ im lặng vì cô không còn sức để nói nữa cổ họng đau rát, một phần cô cũng chẳng muốn mở miệng nói chuyện với hắn "Được lắm!!!" Ngao Dịch Vũ tức đến nổi gân xanh liên tục dùng roi đánh lên người cô từ chân đến cổ không thoát chỗ nào...hắn đáng lẽ sẽ nhẹ nhàng nhưng vì cô quá ngang bướng không chịu lên tiếng nên hắn không thể chịu được1 "Cậu chủ đừng đánh nữa" "Em ấy chưa ăn uống gì cậu chủ cứ đánh thì sao em ấy có sức nói chuyện" Bên ngoài có ba người nhưng chỉ có hai người là xót thương cho cô liên tục đập vào cửa khi nghe tiếng roi của hắn ngày càng lớn, chỉ có Tạ Chi là khoanh tay đứng nhìn vô cùng hả hê "Nước!".Không biết hắn đã nghĩ gì chỉ biết sau lời nói của Thu hắn liền chấp nhận cho cô uống nước "Dạ đây".Hai người như đã sắp xếp trước chỉ đợi hắn lên tiếng thì liền mang nữa vào bên trong Nhìn bộ dạng thê thảm của Mẫn Nhi mà hai người không hỏi đau lòng, thân thể đã yếu mà vết thương này lại có vết thương khác đè lên "Ra ngoài, đóng cửa, xuống lầu".Hắn không nói nhiều lời Quản gia cũng không dám cãi lời hắn lúc này không phải cách chỉ xoa đầu cô rồi đi ra ngoài...!Hắn khoá cửa lại, đi về phía cô ly nước cạnh cô cũng tự cầm lên uống "Ưmh...".Mẫn Nhi được uống nước thì hơi thở cũng lấy lại chỉ là bằng cách của hắn làm cô chẳng muốn chút nào Hắn cảm thấy cô uống đủ nước, đủ sức rồi thì bế cô lên giường nhưng không có ý định buông môi cô ra Hành động của hắn không còn nhẹ nhàng như trước nữa vô cùng mạnh bạo đồ trên người cô không biết hắn đã sẽ thành mấy mảnh "Đừng" "Bây giờ mới mở miệng coi bộ giờ em mới biết sợ Hả?" "....." "Lục Mẫn Nhi đừng làm tôi điên tiết lên!" "Vậy bây giờ là anh đang nhẹ nhàng hả?".Mẫn Nhi không muốn nói nhưng không chịu được "Được lắm! Em giỏi lắm!" "Lần đấy đối với em không là gì đúng không?".Hắn tự cởi đồ của mình, để cả cơ thể chạm vào nhau, nụ cười đầy ẩn ý khiến Mẫn Nhi lạnh người "Anh...anh định làm gì?" "Có nhìn thấy cái cam ở đằng kia không?".Hắn bóp cằm cô để cô nhìn về hướng hắn nói, ở đó có một chiếc camera nhỏ nhưng đủ bao quát cả căn phòng "Anh..." "Chúng ta cùng hoan ái để những khoảng khắc ấy được ghi lại nhé"1 "Không tôi không muốn".Mẫn Nhi vùng vẫy khỏi hắn, camera bây giờ chắc cũng đã ghi lại hết rồi...trên người cô không một mảnh vải "Thế sao em không biết sợ??? Hết lần này đến lần khác trái lời tôi còn không coi tôi ra gì, có biết Tạ Chi như thế nào với tôi không?" "Chung quy vẫn là Tạ Chi".Mẫn Nhi cười chua xót "Được làm đi, cứ theo ý anh".Mẫn Nhi nhắm mắt tuyệt vọng, cô không muốn nói chuyện với hắn nữa cứ để cho theo ý hắn như thế chắc ai kia cũng vui lắm Cô sợ cái camera đó nhưng hắn đã nói thì hắn sẽ làm hơn hết cô còn chọc tức hắn, hắn cũng không phải người hiền lành mà buông tha cho cô! "Em tưởng tôi không dám".Hắn thấy thái độ của cô như thế thì càng tức giận hơn Mạnh mẽ tách hai chân cô ra đưa cậu nhỏ của mình vào sâu bên trong cô Mẫn Nhi nắm chặt tay ứa nước mắt cảm giác bây giờ nơi đó của cô như bị rách ra rồi...!"Mau lên tiếng!!!" "..." "Mẫn Nhi...xin em đó!".Hắn cúi xuống hôn vào cổ Mẫn Nhi giọng nói có chút khàn đi "Ngao Dịch Vũ tôi hận anh! Kể cả anh từng là ai thì tôi cũng hận anh!".Mẫn Nhi giọng cũng chẳng to mấy, cô vừa bị hắn đánh rồi lại bị hắn hành hạ ở trên giường rất thô bạo cô không có đủ sức để chơi đùa với hắn "Tôi buồn lắm!".Hắn cứ úp mặt vào cổ Mẫn Nhi, khi nghe cô nói vậy trái tim hắn vô cùng khó chịu "...." "Sao em cứ thích gây sự với Tạ Chi chứ? Tạ Chi là em gái nhỏ mà tôi đã không gặp hơn 10 năm rồi...bây giờ gặp lại tôi không muốn em ấy gặp chuyện gì cả..." "...." "Vậy mà em hết lần này đến lần khác đánh em tôi cưng chiều thế mà em lại có thể đánh lúc nào cũng được" "...." "Từ sau coi như tôi xin em đừng gây sự với Tạ Chi nữa có được không?" "..Đ..được..".Mẫn Nhi nhắm mắt lại cho nước mắt muốn rơi bao nhiêu thì rơi, hoá ra hắn yêu chiều em gái nhỏ đến như vậy...nhưng lại không đúng người! .... Mẫn Nhi thức dậy cả cơ thể đau nhức, bước chân nhẹ nhàng xuống giường muốn đi tìm đồ mặc nhưng không ngờ đồ của cô lại may mắn được ai khi mang về phòng rồi...!Cô lấy đại chiếc sơ mi của hắn mặc vào rồi quấn thêm cái khăn tắm vào người ánh mắt nhìn mọi phía xem chìa khóa hắn đã cất ở đâu rồi "Em định bỏ trốn" "Không...không có".Mẫn Nhi giật mình rơi cả chìa khóa xuống đất, hắn sao dậy nhanh vậy chứ "Nói dối!!! Em muốn thoát khỏi tôi đến vậy sao?" "Tôi nói không có".Mẫn Nhi chẳng hiểu sao hắn lại gắt gỏng như thế, cô chỉ muốn đi lấy quần áo thôi mà "Để tôi xem em còn sức bỏ chạy không" "Anh bị điên à?" Mẫn Nhi bị hắn ném lên giường không chút thương tiếc, sơ mi bị hắn giật văng hết cúc áo...!Ngao Dịch Vũ điên cuồng xâm nhập vào cơ thể cô, hắn thúc mạnh từng đợt vào trong cơ thể Mẫn Nhi không cần quan tâm đến cảm nhận, lời nói, hành động của cô đang như thế nào với hắn "Ngao Dịch Vũ...xin anh...ưmh...ha..tôi không chịu nổi..." "Tha..ưmh...tha cho tôi đi..ưmh.." Mẫn Nhi bấu bíu vào ga giường để không bị tuột theo cái khoái cảm đau mà hắn gây lên cơ thể mình "Lục Mẫn Nhi! Câm miệng, để tôi xem em còn muốn bỏ trốn nữa không???".Ngao Dịch Vũ điên cuồng vận động ra vào như thể đây là lần cuối cùng hắn được xâm nhập vào cơ thể Mẫn Nhi Một lần rồi lại nhiều lần hắn không ngại mà san sẻ hết những tinh hoa của mình vào trong cơ thể cô "Đừng mà...ha...Dịch Vũ...ưmh...".Mẫn Nhi cảm nhận rõ thứ ấm nóng ấy đang lan tràn trong cơ thể mình mà hốt hoảng...như thế sẽ có thai mất! "Xin anh...ha...đau..đau quá" Ngao Dịch Vũ bỏ ngoài tai nhưng lời nói của cô, bây giờ lý trí của hắn bị dục vọng làm cạn kiệt rồi, hắn không quan tâm cô còn sức hay đã kiệt sức bây giờ hắn chỉ muốn chiều lòng thằng cậu nhỏ của mình...Ngao Dịch Vũ hừ nhẹ một tiếng bắn hết tinh hoa vào cơ thể cô hơi thở cũng không còn đều đặn Xong việc hắn bước xuống giường đi vào nhà tắm để tẩy rửa còn cô ra sao hắn chẳng buồn để ý đến Chuyện này cũng chẳng xảy ra nếu khi hắn đang ngủ ngon liền mơ thấy cô đang cùng người khác bỏ trốn hắn vội thoát khỏi cái giấc mơ kỳ quái đó không ngờ vừa mở mắt đã thấy cô muốn mở cửa...!Giấc mơ một phần đã khiến hắn tức giận thêm cả hiện thực khiến hắn điên lên không thể chịu nổi mới hành cô đến mức này...!Mẫn Nhi nằm như người thực vật trên giường, nước mắt theo nhau chảy xuống ướt đẫm mảnh gối...vừa rồi hắn như đang cưỡng bức cô vậy...vô cùng sợ hãi! Ngao Dịch Vũ bước ra người đã tỉnh táo đầu tóc cũng gọn gàng, một cái nhìn cũng không muốn dành cho cô, lười nhác đi đến tủ lấy đồ mặc vào "Anh nên đưa tôi thuốc tránh thai bây giờ thì sẽ tốt hơn đó".Mẫn Nhi cố dùng giọng ổn định đề nghị với hắn...hiện tại cô không muốn có bất cứ lý do ngoài ý muốn gì với hắn cả! "Em chê của tôi bẩn!".Hắn đã cố giảm đi sự nóng giận trong người nhưng chỉ cần cô mở miệng thì bao nhiêu cố gắng đều tan biến "Đến dùng an toàn tôi còn thấy bẩn thì anh đừng nói đến chuyện anh phóng túng như thế".Mẫn Nhi nhìn hắn một chút cảm xúc cũng không còn "Lục Mẫn Nhi! Em cũng đừng nghĩ đến chuyện sẽ mang thai con của tôi!" "...." Hắn nhìn thái độ của cô thì muốn bóp chết cô nhưng như thế thì cô được toại nguyện rồi...hắn còn muốn hành hạ cô thêm nhiều lần nữa Shopee Gì Cũng Rẻ. "Có phải bây giờ em không biết sợ tôi nữa đúng Không???" "A.." "Mau trả lời!!!" "..." Cứ mỗi một câu nói hắn lại đánh lên người Mẫn Nhi một đòn roi vô cùng mạnh bạo mới chỉ đánh đến ba cái cũng đủ khiến Mẫn Nhi muốn nằm liệt dưới sàn rồi "LỤC MẪN NHI!!!" "....." Cô vẫn giữ im lặng vì cô không còn sức để nói nữa cổ họng đau rát, một phần cô cũng chẳng muốn mở miệng nói chuyện với hắn "Được lắm!!!" Ngao Dịch Vũ tức đến nổi gân xanh liên tục dùng roi đánh lên người cô từ chân đến cổ không thoát chỗ nào...hắn đáng lẽ sẽ nhẹ nhàng nhưng vì cô quá ngang bướng không chịu lên tiếng nên hắn không thể chịu được1 "Cậu chủ đừng đánh nữa" "Em ấy chưa ăn uống gì cậu chủ cứ đánh thì sao em ấy có sức nói chuyện" Bên ngoài có ba người nhưng chỉ có hai người là xót thương cho cô liên tục đập vào cửa khi nghe tiếng roi của hắn ngày càng lớn, chỉ có Tạ Chi là khoanh tay đứng nhìn vô cùng hả hê "Nước!". Không biết hắn đã nghĩ gì chỉ biết sau lời nói của Thu hắn liền chấp nhận cho cô uống nước "Dạ đây". Hai người như đã sắp xếp trước chỉ đợi hắn lên tiếng thì liền mang nữa vào bên trong Nhìn bộ dạng thê thảm của Mẫn Nhi mà hai người không hỏi đau lòng, thân thể đã yếu mà vết thương này lại có vết thương khác đè lên "Ra ngoài, đóng cửa, xuống lầu". Hắn không nói nhiều lời Quản gia cũng không dám cãi lời hắn lúc này không phải cách chỉ xoa đầu cô rồi đi ra ngoài... Hắn khoá cửa lại, đi về phía cô ly nước cạnh cô cũng tự cầm lên uống "Ưmh...". Mẫn Nhi được uống nước thì hơi thở cũng lấy lại chỉ là bằng cách của hắn làm cô chẳng muốn chút nào Hắn cảm thấy cô uống đủ nước, đủ sức rồi thì bế cô lên giường nhưng không có ý định buông môi cô ra Hành động của hắn không còn nhẹ nhàng như trước nữa vô cùng mạnh bạo đồ trên người cô không biết hắn đã sẽ thành mấy mảnh "Đừng" "Bây giờ mới mở miệng coi bộ giờ em mới biết sợ Hả?" "....." "Lục Mẫn Nhi đừng làm tôi điên tiết lên!" "Vậy bây giờ là anh đang nhẹ nhàng hả?". Mẫn Nhi không muốn nói nhưng không chịu được "Được lắm! Em giỏi lắm!" "Lần đấy đối với em không là gì đúng không?". Hắn tự cởi đồ của mình, để cả cơ thể chạm vào nhau, nụ cười đầy ẩn ý khiến Mẫn Nhi lạnh người "Anh...anh định làm gì?" "Có nhìn thấy cái cam ở đằng kia không?". Hắn bóp cằm cô để cô nhìn về hướng hắn nói, ở đó có một chiếc camera nhỏ nhưng đủ bao quát cả căn phòng "Anh..." "Chúng ta cùng hoan ái để những khoảng khắc ấy được ghi lại nhé"1 "Không tôi không muốn". Mẫn Nhi vùng vẫy khỏi hắn, camera bây giờ chắc cũng đã ghi lại hết rồi...trên người cô không một mảnh vải "Thế sao em không biết sợ??? Hết lần này đến lần khác trái lời tôi còn không coi tôi ra gì, có biết Tạ Chi như thế nào với tôi không?" "Chung quy vẫn là Tạ Chi". Mẫn Nhi cười chua xót "Được làm đi, cứ theo ý anh". Mẫn Nhi nhắm mắt tuyệt vọng, cô không muốn nói chuyện với hắn nữa cứ để cho theo ý hắn như thế chắc ai kia cũng vui lắm Cô sợ cái camera đó nhưng hắn đã nói thì hắn sẽ làm hơn hết cô còn chọc tức hắn, hắn cũng không phải người hiền lành mà buông tha cho cô! "Em tưởng tôi không dám". Hắn thấy thái độ của cô như thế thì càng tức giận hơn Mạnh mẽ tách hai chân cô ra đưa cậu nhỏ của mình vào sâu bên trong cô Mẫn Nhi nắm chặt tay ứa nước mắt cảm giác bây giờ nơi đó của cô như bị rách ra rồi... "Mau lên tiếng!!!" "..." "Mẫn Nhi...xin em đó!". Hắn cúi xuống hôn vào cổ Mẫn Nhi giọng nói có chút khàn đi "Ngao Dịch Vũ tôi hận anh! Kể cả anh từng là ai thì tôi cũng hận anh!". Mẫn Nhi giọng cũng chẳng to mấy, cô vừa bị hắn đánh rồi lại bị hắn hành hạ ở trên giường rất thô bạo cô không có đủ sức để chơi đùa với hắn "Tôi buồn lắm!". Hắn cứ úp mặt vào cổ Mẫn Nhi, khi nghe cô nói vậy trái tim hắn vô cùng khó chịu "...." "Sao em cứ thích gây sự với Tạ Chi chứ? Tạ Chi là em gái nhỏ mà tôi đã không gặp hơn 10 năm rồi...bây giờ gặp lại tôi không muốn em ấy gặp chuyện gì cả..." "...." "Vậy mà em hết lần này đến lần khác đánh em ấy. Người tôi cưng chiều thế mà em lại có thể đánh lúc nào cũng được" "...." "Từ sau coi như tôi xin em đừng gây sự với Tạ Chi nữa có được không?" "..Đ..được..". Mẫn Nhi nhắm mắt lại cho nước mắt muốn rơi bao nhiêu thì rơi, hoá ra hắn yêu chiều em gái nhỏ đến như vậy...nhưng lại không đúng người! .... Mẫn Nhi thức dậy cả cơ thể đau nhức, bước chân nhẹ nhàng xuống giường muốn đi tìm đồ mặc nhưng không ngờ đồ của cô lại may mắn được ai khi mang về phòng rồi... Cô lấy đại chiếc sơ mi của hắn mặc vào rồi quấn thêm cái khăn tắm vào người ánh mắt nhìn mọi phía xem chìa khóa hắn đã cất ở đâu rồi "Em định bỏ trốn" "Không...không có". Mẫn Nhi giật mình rơi cả chìa khóa xuống đất, hắn sao dậy nhanh vậy chứ "Nói dối!!! Em muốn thoát khỏi tôi đến vậy sao?" "Tôi nói không có". Mẫn Nhi chẳng hiểu sao hắn lại gắt gỏng như thế, cô chỉ muốn đi lấy quần áo thôi mà "Để tôi xem em còn sức bỏ chạy không" "Anh bị điên à?" Mẫn Nhi bị hắn ném lên giường không chút thương tiếc, sơ mi bị hắn giật văng hết cúc áo... Ngao Dịch Vũ điên cuồng xâm nhập vào cơ thể cô, hắn thúc mạnh từng đợt vào trong cơ thể Mẫn Nhi không cần quan tâm đến cảm nhận, lời nói, hành động của cô đang như thế nào với hắn "Ngao Dịch Vũ...xin anh...ưmh...ha..tôi không chịu nổi..." "Tha..ưmh...tha cho tôi đi..ưmh.." Mẫn Nhi bấu bíu vào ga giường để không bị tuột theo cái khoái cảm đau mà hắn gây lên cơ thể mình "Lục Mẫn Nhi! Câm miệng, để tôi xem em còn muốn bỏ trốn nữa không???". Ngao Dịch Vũ điên cuồng vận động ra vào như thể đây là lần cuối cùng hắn được xâm nhập vào cơ thể Mẫn Nhi Một lần rồi lại nhiều lần hắn không ngại mà san sẻ hết những tinh hoa của mình vào trong cơ thể cô "Đừng mà...ha...Dịch Vũ...ưmh...". Mẫn Nhi cảm nhận rõ thứ ấm nóng ấy đang lan tràn trong cơ thể mình mà hốt hoảng...như thế sẽ có thai mất! "Xin anh...ha...đau..đau quá" Ngao Dịch Vũ bỏ ngoài tai nhưng lời nói của cô, bây giờ lý trí của hắn bị dục vọng làm cạn kiệt rồi, hắn không quan tâm cô còn sức hay đã kiệt sức bây giờ hắn chỉ muốn chiều lòng thằng cậu nhỏ của mình...Ngao Dịch Vũ hừ nhẹ một tiếng bắn hết tinh hoa vào cơ thể cô hơi thở cũng không còn đều đặn Xong việc hắn bước xuống giường đi vào nhà tắm để tẩy rửa còn cô ra sao hắn chẳng buồn để ý đến Chuyện này cũng chẳng xảy ra nếu khi hắn đang ngủ ngon liền mơ thấy cô đang cùng người khác bỏ trốn hắn vội thoát khỏi cái giấc mơ kỳ quái đó không ngờ vừa mở mắt đã thấy cô muốn mở cửa... Giấc mơ một phần đã khiến hắn tức giận thêm cả hiện thực khiến hắn điên lên không thể chịu nổi mới hành cô đến mức này... Mẫn Nhi nằm như người thực vật trên giường, nước mắt theo nhau chảy xuống ướt đẫm mảnh gối...vừa rồi hắn như đang cưỡng bức cô vậy...vô cùng sợ hãi! Ngao Dịch Vũ bước ra người đã tỉnh táo đầu tóc cũng gọn gàng, một cái nhìn cũng không muốn dành cho cô, lười nhác đi đến tủ lấy đồ mặc vào "Anh nên đưa tôi thuốc tránh thai bây giờ thì sẽ tốt hơn đó". Mẫn Nhi cố dùng giọng ổn định đề nghị với hắn...hiện tại cô không muốn có bất cứ lý do ngoài ý muốn gì với hắn cả! "Em chê của tôi bẩn!". Hắn đã cố giảm đi sự nóng giận trong người nhưng chỉ cần cô mở miệng thì bao nhiêu cố gắng đều tan biến "Đến dùng an toàn tôi còn thấy bẩn thì anh đừng nói đến chuyện anh phóng túng như thế". Mẫn Nhi nhìn hắn một chút cảm xúc cũng không còn "Lục Mẫn Nhi! Em cũng đừng nghĩ đến chuyện sẽ mang thai con của tôi!" "...." Hắn nhìn thái độ của cô thì muốn bóp chết cô nhưng như thế thì cô được toại nguyện rồi...hắn còn muốn hành hạ cô thêm nhiều lần nữa Shopee Gì Cũng Rẻ

hắn hành hạ cô